18 thg 1, 2014

Câu chuyện của Lộc.

Em tên là Võ Văn Lộc. Năm nay em 9 tuổi. Lộc hiện là bệnh nhi suy thận mạn đang điều trị tại BV Nhi đồng 2, TP Hồ Chí Minh. Em rất ham học, em luôn cố gắng đến lớp dù điều kiện sức khỏe không cho phép. Con đường đến lớp học của Lộc nay còn gian lao hơn: bệnh suy thận mạn của em đã biến chứng đục thủy tinh thể.
Ước mơ của Lộc, của gia đình, của chúng tôi - CLB tình nguyện Bé khỏe Bé ngoan là phần nào giúp em tìm lại được ánh sáng, để có thể học tập, vui chơi cùng các bạn, không còn phải ngồi co ro một mình lặng lẽ. Giữ cho em tuổi thơ trong veo.

Bệnh tật có thể mãi còn ở đó. Nhưng niềm hy vọng, tin yêu là không bao giờ cạn kiệt.



Mọi đóng góp xin liên hệ:
  1. Lê Thị Hào – Trưởng ban Đối Ngoại – haoalittlegirl@gmail.com  0169 648 2496.
  2. Hoặc qua trực tiếp qua tài khoản  0461000458150 - Ngân hàng Vietcombank - Chi nhánh Sóng Thần - Chủ tài khoản: Đào Nguyễn Phương Linh.

13 thg 1, 2014

Nguyễn Phúc Huy - “Tôi hạnh phúc vì quyết định “vội vã” của mình”

Gương mặt Bé Khoẻ Bé Ngoan đã đi gần hết chặng đường tìm hiểu, giới thiệu các gương mặt của Ban chủ nhiệm CLB.
Tuần này, GM BKBN xin giới thiệu đến các bạn một thành viên cực kỳ quan trọng của CLB: Thư ký Chủ nhiệm CLB – Nguyễn Phúc Huy.
Những buổi họp của Ban chủ nhiệm đã được Huy note lại một cách cẩn thận, và gửi đến các thành viên CLB như một món quà từ tình yêu Huy dành cho Bé khoẻ Bé Ngoan!



PV: Uớc mơ nghề nghiệp của Huy khi trở thành SV ĐH Y Dược?

Mình muốn trở thành một bác sỹ có chuyên môn tốt sau khi hoàn thành việc học ở trường; một người có kỉ luật, dám nghĩ dám làm và một tâm hồn biết rung động với cái đẹp. Những điều này mình đang được vun đắp cùng với CLB BKBN.

PV: Quan niệm sống của Huy là gì?

“Đi đến nơi chưa từng đến, gặp người chưa từng quen và làm chuyện chưa từng làm”.

PV: Cơ duyên nào đưa đẩy Huy gắn bó với CLB Bé Khoẻ Bé Ngoan?

Huy còn nhớ, hôm đó là một buổi sinh hoạt đầu khóa của khối Y. Vào giờ nghỉ giữa giờ, chị Linh cùng các bạn đến lớp và giới thiệu về CLB. Lúc ấy, Huy cảm giác như nhiệt huyết của chị Linh cùng các anh chị dành cho hoạt động chăm sóc, giáo dục bệnh nhi đã chảy sẵn trong người mình vậy. Thế là đồng ý luôn!
Mình quyết định, nếu được lựa chọn để tham gia một CLB, mình sẽ trở thành CTV của CLB Bé Khỏe Bé Ngoan.

PV: Công việc của Huy trong CLB?

Hiện tại, công việc chủ yếu của mình là nhận giáo án từ Ban Nội Dung, gọi điện đăng kí giờ học tại các bệnh viện. Tham gia tư vấn lên kế hoạch một số hoạt động ngoại khóa của CLB.
Thỉnh thoảng còn nhắc nhở Chủ Nhiệm một số thời gian biểu lặt vặt. ^ ^

PV: Tại sao Huy lại lựa chọn trở thành Thư ký chủ nhiệm?

Huy không nghĩ trở thành Thư ký chủ nhiệm là một sự lựa chọn. Huy xem đây như một điều may mắn, một cái duyên của mình với CLB.
Tham gia phỏng vấn, được chọn vào Ban nội dung, nhóm kế hoạch, lần đầu tiên họp ở nhà chị Linh, chị Linh có cảm thán một câu: “Chị muốn em làm thư ký của chị quá!”.
24 giờ sau mình nhận được lời đề nghị chính thức, mình chỉ nghĩ: “Tại sao không?”. Thế là mình đồng ý ngay lập tức dù không biết công việc chi tiết của một thư ký là gì.
Bây giờ mình cảm thấy hạnh phúc vì quyết định “vội vã” ấy của mình.

PV: Kỷ niệm đáng nhớ nhất từ ngày tham gia CLB BKBN?

Thường, khi nhận tin nhắn báo việc của Chủ nhiệm, mình trả lời: “Yes, madam”. Chị Linh chỉnh lại: “Yes Linh Linh cute”.
Và mình: “ Yes, Linh Linh cute” tới giờ.

PV: Có bao giờ Huy cảm thấy công việc của mình tẻ nhạt hơn các bạn Ban khác?

Thật ra, mình cũng có chút ganh tỵ với những bạn trong ban Hoạt Động. Các bạn được ở cạnh, vui đùa và thấy được nụ cười trong veo của các em, đó là điều hạnh phúc không gì so sánh được. Chủ nhiệm CLB mình luôn muốn tạo điều điện để các bạn của tất cả ban có ý nguyện đi tới các lớp học, được tiếp xúc các bé, được thấy trực tiếp thành quả công tác của mình. Mong rằng Huy, cùng các bạn công tác viên trong tương lai không xa sẽ gặp nhau trong các lớp học đầy ấp tiếng cười của CLB Bé Khỏe Bé Ngoan.
Huy tâm niệm, “Làm công việc mình thích thì không phải làm việc”, Huy làm mọi việc trong CLB tất cả đều là những điều Huy thích làm và muốn được làm. Trong mỗi ban của CLB cũng vậy, mỗi công việc của công tác viên đều có sự thú vị của riêng nó mà chính người trong cuộc mới cảm nhận trọn vẹn được”.

PV: Từ khi tham gia BKBN, Huy cảm thấy bản thân có gì thay đổi?

Trước đây, Huy không tham gia nhiều hoạt động tình nguyện lắm. Lần gần nhất và để lại nhiều kỉ niệm cho mình là tham gia Mùa Hè Xanh trong vòng 28 ngày hè năm nhất. Lúc ấy đội mình cắm ở Ba Tri – Bến Tre, tổ chức phát thuốc, dạy học. Mình chủ nhiệm lớp 6H (“6 của Huy” viết tắt), mặc dù duyên thầy trò chỉ có vài tuần, nhưng khi mình lên xe ra về, tụi nhỏ cứ chạy theo xe, ánh mắt dõi theo khung cửa của mình và tiếng gọi “thầy ơi” làm mình như thắt lòng lại. Chính ước muốn được thấy lại ánh mắt, nghe lại nụ cười cũng đã thôi thúc mình đến với CLB.
Từ ngày tham gia tới giờ, mình trải nghiệm được rất nhiều điều: Quan tâm - được quan tâm; cộng tác - được cộng tác; nhiệt huyết từ chị Linh, từ các bạn làm mình cảm thấy mỗi ngày trôi qua rộn ràng và nhiều ý nghĩa hơn.

PV: Theo Huy, CLB cần phát triển điều gì thêm?

Bé Khoẻ Bé Ngoan hiện đang tiến những bước tiến rất vững chắc, với nhiều kết quả ban đầu rất đáng để hi vọng. Trong tương lai gần chúng ta sẽ có nhiều lớp học, nhiều hoạt động hơn nữa. Với nhu cầu đó, chắc chắn sẽ có thêm những đợt tuyển cộng tác viên, chúng ta – những người sẽ là người đồng hành, truyền nhiệt cho những thành viên mới. Vì vậy ngay bây giờ mọi người hãy chuẩn bị cho ngọn lửa trong lòng mình sẵn sàng san sẻ nhiều nơi, cho nhiều bạn khác.

Cảm ơn Huy!
Chúc Huy sẽ hoàn thành tốt vai trò Thư ký chủ nhiệm CLB, trở thành một bác sĩ giỏi và một tâm hồn biết rung động với thế giới xung quanh!

Thực hiện: Như Hà

12 thg 1, 2014

#27

Khi tôi đang dán những dòng chữ “Merry Christmas” lên bảng thì các em ùa vào. Tiếng nói chuyện líu ríu, trầm trồ khen những hình trang trí, tiếng cười đùa nghịch giòn tan làm ấm cả lớp học. Tôi xoay lại khi nghe một giọng hát già dặn “Noel năm nào, chúng mình có nhau”. Một cậu nhóc, đen nhẻm, bé tẹo, đội ngược chiếc mũ snapback, trông chỉ khoảng 7, 8 tuổi. Tự nghĩ rằng, nếu không phải đang ở bệnh viện, tôi sẽ kết luận ngay cậu bé này khá “già đời” khi hát những câu hát người lớn như vậy. Quan sát hồi lâu, tôi nhận ra cậu nhóc này rất có uy. Các bé khác sợ răm rắp khi nghe nhóc quát hay chăm chú lắng nghe nhóc giải thích “Noel là vầy …” với ánh mắt đầy ngưỡng mộ. Cậu bé này là ai?

Em là Bi, 15 tuổi, cậu bé mà bất cứ ai cũng ấn tượng khi đã một lần tham gia giảng dạy. Tuy nhiên, không nhiều người biết câu chuyện buồn phía sau cậu bé mạnh mẽ và hiếu thắng này. Cho đến năm 9 tuổi, em vẫn có một cuộc sống rất vui với bạn bè và gia đình ở An Giang. Đột ngột, em bị phù toàn thân, mệt mỏi, thể trạng ngày càng yếu. Ba mẹ đưa Bi lên BV Nhi Đồng 2 để khám thì phát hiện suy thận mạn giai đoạn cuối, phải chạy thận nhân tạo 3 lần/tuần mãi mãi để bảo đảm sự sống. Chưa đầy 3 tháng, ngán ngẩm với cảnh bệnh tật không lối thoát, ba em đã buông đôi tay mẹ con Bi mà ra đi. Tiền bạc thiếu thốn, người đàn ông trụ cột cũng không còn. Những tưởng mất mát của tinh thần và vật chất sẽ làm gục ngã mọi thứ, nhưng không, mẹ Bi bươn chải, tìm một chân phụ việc cho một quán nhỏ trước cổng bệnh viện. Ngày đi làm, chiều tối vào chăm con. Cứ thế, hai mẹ con Bi đã trải qua 6 năm, xem bệnh viện là nhà, chiến đấu với căn bệnh mãn tính này.

Trong giờ học, Bi hăng hái phát biểu. Nếu bản thân mình làm chưa tốt (ví như đọc một câu nói khó của giảng viên) Bi sẽ rất thất vọng và cứ tập đi tập lại cho bằng được. Bi luôn quan tâm đến người khác: em Lộc, em Tiên, em Viết Anh,… Vừa học, em vừa quan sát bạn mình, xem ai có bất thường gì về sức khỏe là em báo ngay.

Bi sắp tròn 15 tuổi, em sắp phải chuyển về bệnh viện tỉnh Kiên Giang để tiếp tục điều trị. Xa lớp họp, xa chị Linh, những anh chị trợ giảng và nhất là những người bạn Bi gặp trong viện, em buồn lắm. Đôi mắt long lanh nhìn khắp căn phòng như muốn níu giữ càng nhiều những hình ảnh thân thuộc này. Nghe giọng em trầm trầm chia sẻ những tâm tư, những lời cảm ơn đến các anh chị, những lời nhắn nhủ dặn dò đến các em, và cả lời hứa sẽ quay lại thăm mọi người mà tôi phải cố kiềm đôi bờ vai khỏi run lên vì xúc động.

Em nói em rất thích học về kiến thức y khoa vì em có thể giúp bản thân mình và bạn bè xung quanh biết phòng tránh bệnh, biết xử lý một vài tình huống. Em cũng hào hứng với kiến thức địa lý lắm và còn bật mí với tôi rằng em như bị cuốn vào bài học về Đông Nam Á. Ai cũng ước mơ xê dịch, khát khao đón nhận những cái mới, cái hay và cái đẹp; và với Bi, ước mơ ấy càng lớn hơn nữa, lớn đến mức để khi thành hiện thực, điều đó sẽ thành một câu chuyện mẫu mực về ý chí cho mọi đứa trẻ.

Bài viết: Triệu Ngọc Diệp
Hình ảnh: Quốc Anh

Các bạn có thể xem lại bài viết ở đường dẫn sau:
http://clbbekhoebengoan.blogspot.com/search/label/camxuc

 

Copyright @ 2013 CLB tình nguyện Bé khỏe bé ngoan..