Là Phó ban hoạt động, chịu trách nhiệm trong các báo cáo về CTV và hoạt động của ban, Hoàng Anh thích thú chia sẻ: “Điều mình tâm huyết nhất ở ‘Bé khỏe Bé ngoan’ cũng chính là mục tiêu của CLB: mang niềm vui và kiến thức đến với các bé bệnh nhi.”
Chị tâm sự: “Các bé cũng giống như tờ giấy trắng vậy, nhưng những tờ giấy trắng ấy không được đóng vào một cuốn sổ thật đẹp và viết những điều thật hay. Điều chúng ta đang làm chính là tô vẽ cho những tờ giấy trắng ấy những điều hay ý đẹp”. Cuộc trò chuyện tuy không dài, nhưng có thể phác họa được tâm hồn của một cô gái luôn cười bằng cả trái tim.
PV:
Kỷ niệm nào đáng nhớ nhất từ ngày hoạt động ở CLB?
Đó là lần đầu tiên đi dạy ở bênh viện Ung Bướu, hôm ấy học bài rửa tay và có một cô bé với khuôn mặt cực kì dễ thương đã làm mình nhớ mãi.
Chuyện là, khi cô bé giơ tay để lấy nước rửa, bé hồn nhiên bảo: “Cô ơi! Tay con bị đau rồi”. Nhìn xuống thì mình thấy tay phải của em đang phải gắn kim luồn. Thoáng nghĩ, kiểu này bé sẽ không thể tham gia vào bài học, nhưng đôi mắt háo hức của em cứ xoáy thẳng vào tim mình. Cuối cùng, mình bảo bé chờ một chút xíu thôi, sau khi lo cho các em khác xong, mình quay lại, ngồi xuống cạnh em: “Bây giờ cô 1 tay, con 1 tay, chúng ta cùng rửa tay sạch nha”. Đôi mắt bé cười ánh lên niềm vui làm mình vô cùng hạnh phúc.
PV:
Có bao giờ chị cảm thấy áp lực khi phải giải quyết nhiều công việc cùng một lúc?
Có chứ! Có những lúc cảm thấy muốn từ bỏ tất cả luôn í, nhưng cứ nhớ tới những nụ cười thật tươi, những cái ôm ghì của các bé, mình cảm thấy mình sẽ bỏ lỡ nhiều điều ý nghĩa lắm nếu mình từ bỏ
PV:
Làm việc chung với nhiều CTV, làm sao chị có thể hướng họ đến mục đích chung của CLB?
Theo mình, bất kì CTV nào đến với CLB đều mang trong mình một tình yêu, sự cảm thông và mong ước được đem lại những điều tốt nhất cho các bé bệnh nhi. Làm việc chung thì không tránh được việc đôi khi xảy ra bất đồng quan điểm, nhưng chính vì mục tiêu to lớn của CLB đã kéo chúng ta lại gần nhau và tiếp tục đi trên một con đường
PV:
Làm trợ giảng cho các buổi dạy, chị cảm thấy thế nào?
Nhìn các bé háo hức đón chờ những bài học mới, mình cảm tưởng như chính bản thân mình được hưởng niềm hạnh phúc vậy. Thật sự, không từ ngữ nào diễn tả được cảm xúc ấy cả, còn vui hơn cả niềm vui lúc nhỏ được mẹ mua quà. Có lẽ vì cảm giác khi đem lại cho ai đó nụ cười, thì chính bản thân mình sẽ nhận lại được gấp đôi.
Không chỉ làm trợ giảng, mình còn làm cả hậu cần. Mình rút ra được là, mỗi vị trí đều có những yêu cầu nhất định. Nhiều bạn cứ nghĩ rằng, giỏi thì làm giảng chính, dở thì làm hậu cần. Sai hoàn toàn nhé! Có trải qua mới biết làm hậu cần không hề dễ, phải nắm rõ trình tự bài giảng, chuẩn bị dụng cụ dạy đầy đủ, linh hoạt trong mọi tình huống, biết quan sát và hỗ trợ người giảng chính kịp lúc.
PV:
Chị nghĩ CLB cần điều gì vào lúc này nhất?
Theo mình, bây giờ và mãi mãi về sau, điều mà CLB cần nhất đó là lòng nhiệt thành và tình yêu của các bạn dành cho bệnh nhi.
PV:
Cảm ơn chị.
Thông tin bổ sung
1. Họ tên: Trần Thị Hoàng Anh
2. Ngày sinh: 16/08/1990
3. Cung hoàng đạo: Sư tử
4. SV năm thứ 5 - ĐH Y Dược
5. Sở thích: hát hò, nhảy múa tứ lung tung…
6. Màu sắc đại diện: 7 sắc cầu vồng
7. Dùng 3 từ miêu tả về bạn: hiền pha lẫn chút điên :))
8. Ước mơ lớn nhất: có thể chữa bệnh cho thật nhiều người,
đặc biệt là những người có hoàn cảnh khó khăn.
Thực hiện: Trâm Anh